Truyện Ngắn Tình Yêu- Những chàng trai của gió (Kì 4)


Chị có tin thứ tình cảm tồn tại trong sự thấu hiểu là tình yêu không?
- Hỏi gì mà màu mè thế? Cứ nói đơn giản hơn xem nào.
- Em đang tìm hiểu về một cô gái, nhưng càng tìm hiểu người ta, em lại càng hiểu trái tim mình hơn.
- Gì mà đến mức sến súa như vậy hả Vũ? Chả nhẽ… Em yêu cô nào rồi? Mới 19 tuổi thôi nha, yêu sớm không tốt đâu.
- Chị cứ làm như tình yêu giống đi xe phân khối lớn không bằng, tuổi tác thì có liên quan gì đâu, cảm xúc đến thì sao mà ngăn lại được.
- Cũng có lý. Thế con nhà ai? Học ở đâu? Xinh không? Tính tình tốt như chị đây không?
- Phụt! Chắc em nhầm.
- Nhầm gì?



Vũ cười phá lên để che giấu những cảm xúc ngổn ngang đang va chạm nhau. Cô gái cậu đang tìm hiểu thật ra cũng không có gì khó hiểu. Nhưng cái cậu hiểu được chỉ là vỏ bọc bên ngoài, còn con người bên trong của cô ấy, Vũ chưa một lần hiểu được, vì cô gái ấy che giấu cảm xúc rất giỏi. Cô ấy nghĩ gì, Vũ không thể biết. Thậm chí có đang ngồi trước mặt cậu, cô cũng chỉ phô ra cho cậu thấy những nụ cười rực rỡ. Điều đó tại sao lại chỉ khiến cậu càng thêm nặng lòng và ngập tràn mệt mỏi.
- Em xem này, báo nói tuần này Song Tử nên tỏ tình với người mình thích, sẽ có kết quả bất ngờ. Làm ngay và lập tức cho chị!
- Chị già rồi mà vẫn còn tin vào mấy cái vớ vẩn dành cho bọn con nít à? Em chẳng tin.
- Ô hay, cái này đúng lắm đấy. Như chị nè, tuần trước báo nói cung Cự Giải cẩn thận về sức khỏe, thế là bị dao làm đứt chân. Đúng quá còn gì.
- Nhưng mà biết rồi cũng đâu có phòng được.
- Ầy, cái đồ cụ non – Ân đấm nhẹ vào vai Vũ – Tại tuần trước chị chưa tin, nhưng giờ chị sẽ tin tuyệt đối và phải cẩn thận. – Nói rồi cô lại tiếp tục cắm mặt vào trang báo. – Tuần này Cự Giải sẽ nhận được nhiều ưu ái trong công việc. Cuối tuần bất ngờ trong chuyện tình cảm sẽ đến với bạn. Em xem, nó đúng quá còn gì, tuần này chị không phải đi làm mà vẫn có tài liệu để ngồi ở nhà viết luận văn.
- Đồ con cua mê tín!
- Em vừa gọi chị là gì cơ? – Ân trợn tròn mắt, cứ ngỡ mình nghe nhầm.
- Thì chẳng phải Cự Giải là con cua à?
- Sao em biết? Em có thích cái trò horoporo này đâu.
- Em đoán thế. Mà thôi, chị ở lại thư viện làm bài tiếp đi, em lên lớp đây. Chút nữa hết giờ học em chở chị về, đừng có mà đi lung tung, chân chị chưa khỏi đâu.
- Ừ, em cứ lo hão, chị đây không phải như mấy cô tiểu thư yếu đuối đâu. À mà sao người ta bảo Cự Giải yếu đuối nhỉ? Không đúng lắm…
- Chị cứ ngồi đây mà thắc mắc đi, em lên lớp đây!
Vũ đặt tay lên đầu Ân, vỗ nhẹ. Từ ngày biết Ân, Vũ cũng hình thành thói quen ấy, bởi cậu biết được hoàn cảnh của Ân và luôn muốn cho Ân cảm thấy sự quan tâm, chăm sóc của cậu. Nhưng càng lâu dần, ở bên cạnh người con gái ấy, Vũ lại nhận được nhiều sự quan tâm, giúp đỡ từ Ân. Cũng lâu dần, cậu hình thành những cảm xúc đặc biệt dành cho Ân, nhưng Ân không hay biết. Bởi cô còn đang bận lòng với thứ cảm xúc be bé lớn dần trong trái tim cô đối với chàng Thiên Yết – là Văn.
Chân của Ân đã không còn đau nữa, nhưng sẹo thì rõ mồn một. Người như Ân không hề lo sợ những tiểu tiết như vậy, bởi cô đã trải qua những nỗi đau và mang nhiều vết sẹo lớn gấp nhiều lần vết thương ấy, chỉ là không ai nhìn thấy, không nhận ra, Ân giấu kín nó và đôi khi đau đớn lại ùa về khiến cô mệt mỏi. Ân không tự ti về việc không còn bố mẹ, nhưng cô có chút lo lắng nếu mai này cô yêu. Bởi không nhiều gia đình chấp nhận một cô bạn gái, đứa con dâu không còn bố mẹ. Rồi cô tưởng tượng, nếu mai này khi kết hôn, ai sẽ nắm tay cô bước vào lễ đường? Ai sẽ trao tay cô, gửi gắm cô cho chàng trai sẽ là chồng của cô? Vì thế, cô sợ yêu và cũng sợ kết hôn. Cô hy vọng, đối với Văn, tình cảm này chỉ là cảm nắng hay đại loại như ngưỡng mộ chứ không phải tình yêu. Vì Ân không đủ can đảm để yêu một chàng trai như Văn – một người có cuộc sống khác biệt với cuộc sống của cô.
Những ngày cuối năm tiết trời Sài Gòn se lạnh, nhưng cái lạnh ấy cũng chẳng đủ làm chất xúc tác cho những trái tim cô đơn tìm đến nhau. Vẫn như thường lệ, mỗi khi Ân rời tòa soạn là lại đến Blue, gọi một ly Keep Blue thay vì cafe sữa. Đó là thức uống Văn tự sáng tạo và Ân là người đầu tiên được thưởng thức. Dần dần, cô thích thứ thức uống ấy, quen với nó và cô nghĩ nếu không được uống nó nữa, cuộc sống của cô sẽ thiếu thốn lắm. Giá như Ân có thể can đảm mà đối mặt với cảm xúc của mình, cô sẽ phải thừa nhận rằng thói quen đến Blue và gọi Keep Blue là vì một chàng trai, vì cô đã bị người ấy cuốn hút, bị… yêu.
- Sao mấy ngày này em lên tòa soạn không gặp được anh Việt nhỉ? Anh ấy đi đâu vậy anh?
- Em chưa biết anh Việt bị ốm à? Đang nằm ở nhà nghỉ ngơi đấy, thời tiết thế này mà không cẩn thận là ốm ngay, em cũng phải cẩn thận.
- Anh Văn yên tâm, em không dễ ốm đâu. Lão ấy nhìn thế mà yếu đuối thật.
- Lão? – Văn tỏ vẻ ngạc nhiên rồi phá lên cười thích thú – Em nói đúng, lão ấy ốm yếu lắm.
- Thế chiều nay em đến thăm lão Việt được không anh?
- Đừng đến! – Văn bất giác thốt lên, vài giây sau, thấy Ân ngạc nhiên, Văn hạ giọng – Em sẽ bị lây cảm đấy, để khi nào Việt khỏi hẳn rồi em hỏi thăm là được rồi.
- Uầy, tưởng gì, anh làm em hết hồn. Phải thăm bệnh lúc còn ốm chứ lúc khỏi rồi thì đâu còn gì mà thăm hỏi. – Ân nhìn đồng hồ – Thôi em về chuẩn bị đây, chiều em đi cùng Vũ qua thăm anh Việt.
Ân rời khỏi Blue, Văn cứ ngồi vô thức nhìn theo Ân cho đến khi cô đi khuất. Anh khẽ trút tiếng thở dài, bây giờ trong anh có chút lo lắng. Việt phát ốm vì suy nghĩ quá nhiều. Từ ngày Ân xuất hiện, một thứ cảm xúc đã tạm ngủ yên trong Việt lại bị đánh thức, rồi khiến Việt chìm vào nỗi nhớ nhung, khổ đau của nhiều năm trước. Lần đầu tiên nhìn thấy Ân, Văn cũng đã ngỡ ngàng tưởng mình bị ảo giác, anh không tin lại có người giống người đến vậy. Nếu không phải tận mắt chứng kiến vụ tai nạn xảy ra với Ân – người yêu của Việt ba năm trước, có lẽ anh sẽ tin đó là người cũ. Càng tiếp xúc với Ân, Văn càng cảm thấy sự giống nhau đến kỳ lạ của hai cô gái ấy, ngay cả cách tỏ ra mạnh mẽ. Điều đó khiến anh lo sợ Việt sẽ đau khổ và ngộ nhận tình cảm của mình. Nhưng nếu ngăn không được hai chữ định mệnh, con người ta buộc phải học cách chấp nhận nó.

0 nhận xét:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.

 
Hướng Dẫn Kiếm Tiền Trên Mạng-Thủ Thuật-Tin Tức-Phần Mềm Máy Tính-PTC-Đánh Captcha © 2013. All Rights Reserved. Copy Right by Captcha
Top